Ngưng yêu
Pein (Admin) [On] 14.08.2016 / 15:12:24 |
o0o
“Không hỏi Như đã làm gì trong 30 ngày qua?”
“Tại sao lại phải hỏi? Nếu hiểu nhau thì tốt nhất nên tự biết. Bộ Như làm gì trái với lương tâm à?”
“Tùng kì lạ thật đấy, nói thế cũng nói được nữa sao? Không lẽ mỗi lần một trong hai có tâm trạng cần giãi bày thì người còn lại bắt đầu hoạnh họe, nói này nọ? Tùng không cho Như bộc lộ cảm xúc gì cả…” – Thật sự Như đang rất có tâm trạng, Như muốn bày tỏ những gì mình nghĩ trong 30 ngày ngưng yêu vừa rồi
“Chiều nay lên Diamond không?” – Nhưng Tùng đã không cho Như cơ hội được bộc lộ
“Như á?”
“Ừ. Ngồi ở tầng cao uống rượu và nghe nhạc, còn gì bằng…”
“Tùng thay đổi từ khi nào vậy? Tùng đã từng nói Tùng chẳng bao giờ đụng đến thuốc lá, rượu bia cơ mà…”
“Như lạc hậu quá… Nản thật. Chẳng lẽ ai uống rượu cũng là người xấu sao? Tác phong của người hiện đại phải như thế. Chiều nay cùng tớ đi ra shop thời trang, tớ sẽ chọn cho cậu bộ cánh phù hợp…
“Nhưng…”
“Cứ đi. Chuyện tiền bạc đừng nhắc đến. Bạn trai cậu là đại gia, cậu quên rồi à”
Như cứng họng. Như không biết dùng lời lẽ nào để nói với Tùng nữa hết… Ra trường rồi, Tùng có thể thay đổi và dễ dãi với bản thân mình đến vậy? Vì điều gì?
o0o
“Em đẹp hơn rồi đấy, Như ạ” – Tùng cười nửa miệng, nhìn chiếc đầm màu trắng lộng lẫy mà Như đang vận
“Tùng vừa kêu ai là em đấy?” – Như há hốc
“Quen nhau mà xưng nhau là bạn, không thấy buồn cười à?”
…
Tùng lái xe với tốc độ cao đến chóng mặt. Những người đi đường luôn ngoái lại nhìn chiếc Lexus sang trọng ấy, thốt lên những lời gì đó mà Như nghe không rõ… Mặt Tùng như tảng băng trôi. Không cảm xúc.
“Tùng…” – Như gọi trong bế tắc. 30 ngày tưởng chừng như không còn yêu vì tình cảm đóng băng, nay lại vẹn nguyên, chỉ có điều, cảm xúc khác quá. Như chưa quen nhìn thấy Tùng như thế này…
“Một tuần sau anh đi du lịch tiếp. Anh muốn chúng ta có thời gian bên cạnh nhau, 30 ngày qua anh đã thiếu quan tâm em…”
“Nhưng có thể đạp xe dạo quanh thành phố cơ mà”
“Anh đâu có rỗi hơi” – Tùng cười to – “Chúng ta đang rất hạnh phúc, em thấy không?”
“Hạnh phúc kiểu này ư?” – Như rưng rưng…
“Tiền bạc là hạnh phúc” – Tùng nháy mắt
o0o
Lần đầu tiên được giải trí kiểu quý tộc, Như thấy hay hay. Nhưng Như không muốn Tùng thay đổi nhiều đến thế… Như sợ sự ranh mãnh và sành điệu. Như sợ điều đó…
“Tùng có thể lắng nghe những tâm sự của Như được không?”
“…”
“30 ngày qua, không có Tùng, à ừ, cứ như là…”
“Thôi đủ rồi. Đừng nhắc những gì vớ vẩn” – Tùng kéo tay Như đi vào thang máy.
“Tùng còn tình cảm với Như nhiều không?”
“Sao hỏi lung tung vậy”
“Tùng khó hiểu quá. Như nổ tung đầu mất thôi. Mọi chuyện quá đột ngột… Tùng khác xưa nhiều, Tùng…”
“Như à… Nếu cảm thấy bí thở thì chúng ta xa nhau tiếp vậy. Muộn rồi, về thôi. Sắp tới Tùng đi tiếp, ở nhà bảo trọng nhé. Đây là lần gặp cuối của chúng ta trong tuần này”
30 ngày…, như 30 năm
1 ngày…, như 1 đời
Tùng đã khiến tinh thần Như bấn loạn. Điều gì đang xảy ra vậy? 30 ngày xa nhau và Như bỗng dưng mất cảm giác. Tùng quay về và rồi lại có tình cảm như lúc ban đầu, nhưng sự thay đổi của Tùng làm Như hoang mang cực độ. Nhưng nếu không chịu lắng nghe thì làm sao Tùng hiểu Như đang nghĩ gì cơ chứ!
o0o
Tùng đi du lịch được một tuần, nhịp sống của Như ổn định trở lại. Đôi khi Như tự hỏi, quen nhau để làm gì trong khi cả hai đều không có mối liên hệ với nhau…
“Tùng à, tối nay, Như có điều muốn nói” – Như nhắn qua điện thoại.
Tình cảm giữa họ có vô số điều bất thường, mà đôi khi chính họ cũng không lí giải được. Tùng cứ đi, và Như cứ nghĩ suy…
“Ngưng yêu một thời gian nha…” – Như nói với giọng bình thản. Có thể, chính Tùng đã khiến Như xem việc xa cách nhau là điều bình thường và tình cảm cũng thế mà vơi cạn. Như cảm nhận được, thiếu Tùng, cuộc sống vẫn đẹp và Như còn vô vàn kế hoạch phải làm… Ai có lỗi trước? Không trả lời được. Phải chăng, tình yêu không là vĩnh cửu? Vừa ra trường, mọi thứ thoáng chốc đổi thay, mà Như thì sẵn sàng đối diện với sự thật
“Sao vậy?” – Giọng Tùng cố bình tĩnh qua điện thoại
“Tùng lạ lắm. Tùng khác trước…”
“Còn gì nữa không?”
“Người con gái chủ động nói chia tay khi cô ta không còn cảm nhận được tình cảm mà người yêu dành cho mình. Đơn giản thế. Như còn tình cảm, nhưng Như thấy chúng ta quen nhau cũng như không, chi bằng giải thoát để đỡ phải dằn vặt. Cũng may mọi thứ diễn ra chầm chậm, từ từ, nên Như đã thích nghi được với việc thiếu vắng Tùng… Cuộc sống còn có nhiều điều ngoài tình yêu, và Như nghĩ, Như và Tùng chẳng hợp nhau về sở thích và quan điểm sống”
“Tùng hiểu rồi. Hình như Tùng đã sai lầm khi thử thách Như. Và Tùng diễn thật quá…” – Tùng cười khẩy, lạc giọng – “50 ngày xa nhau cho thấy, tình cảm ta dành cho nhau chưa đủ nồng nhiệt. Và Như đã không còn tình cảm nữa rồi… Chấp nhận.”
“Ý Tùng là sao? Nè nè, khoan cúp máy…” – Tiếng tút dài đã vang lên, một cơn gió nhẹ thoảng qua, tái hiện lại khung cảnh hai đứa cùng ngồi trong lớp học, cười đùa…
Là giấc mơ ư?
o0o
Bấy lâu nay quá bận rộn nên Như không còn cập nhật facebook cũng như trang nhật kí riêng của hai đứa (đã bỏ xó từ lâu). Hôm nay, Như lục lại và rồi tim quặn đau vì nhớ… Một entry lạ trong trang nhật kí. Dài nhất và duy nhất… Như đọc chữ mất chữ không. Rồi ngồi bệt xuống đất, thừ người…
Tháng 9, Tùng sẽ định cư ở Mỹ và sống luôn bên ấy. Tùng lo rằng Như sẽ không chờ đợi được và nỗi buồn sẽ làm Như hao mòn, do vậy, Tùng cố tìm cách khiến Như rời xa, đồng th